Từ "nguyên âm" trong tiếng Việt có nghĩa là âm thanh phát ra từ thanh quản mà không cần phải có sự kết hợp với các âm khác. Nguyên âm có thể đứng riêng lẻ hoặc kết hợp với phụ âm để tạo thành âm tiết trong lời nói.
Nguyên âm là những âm phát ra từ thanh quản, thường được biểu diễn bằng các chữ cái như a, e, i, o, u, và các biến thể của chúng như ơ, ê, ư, ai, oi, êu, v.v.
Âm đơn:
Âm phối hợp:
Nguyên âm mở rộng:
Nguyên âm có thể có các biến thể tùy thuộc vào ngữ cảnh và cách phát âm. Ví dụ: - Nguyên âm "u" trong "bút" khác với "u" trong "bướm". - Nguyên âm "o" trong "bò" và "o" trong "bó" có cách phát âm khác nhau.